Trong khu rừng già có một Cây Sồi to, cành lá sum suê che rợp cả một góc rừng. Cây Sồi rất kiêu ngạo về vóc dáng và sức mạnh của mình. Trong rừng có nhiều loài chim nhưng Cây Sồi chỉ thích làm bạn với các loài chim xinh đẹp và hót hay như chim Họa Mi, Sơn Ca…
Một buổi trưa, Cây Sồi đang lim dim ngủ bỗng có tiếng gõ cồng cộc làm nó tỉnh giấc. Hóa ra một chú chim Gõ Kiến đang mổ vào thân Cây Sồi. Cây Sồi cáu kỉnh nói:
-Mi xấu xí thế kia mà dám đậu trên người ta à ?
Chim Gõ Kiến nhỏ nhẹ đáp:
-Bạn Sồi ơi ! Đừng giận dữ thế, tôi đang bắt sâu gíup bạn đấy chứ !
Cây Sồi nói:
-Ta chẳng cần mi giúp. Ta khỏe nhất khu rừng này. Hãy xem đây, lõi của ta rất cứng, lại có phần vỏ bao bọc, sâu bọ làm gì được ta. Thôi, người hãy đi đi.
Chim Gõ Kiến không nói gì, lẳng lặng bay đi.
Một thời gian sau, Cây Sồi thấy ngâm ngấm đau. Nó không biết rằng dù lõi của nó có cứng thật nhưng cũng không chống lại được sự tấn công của lũ sâu. Ngày này qua ngày khác, lũ sâu đục khoét vỏ cây rồi đẻ trứng vào đó. Trứng lại nở ra sâu con. Lũ sâu con lại tiếp tục đào thêm những đường ngang lối dọc trong thân cây. Cho đến một ngày, Sồi đau quá, không chịu nổi. Các lá xanh mơn mởn bắt đầu rủ xuống chẳng có vẻ hiên ngang như trước.
Trong lúc đau đớn, Cây Sồi chợt nhớ đến chim Gõ Kiến. Cây Sồi thì thào, rên rỉ:
-Gõ Kiến ơi ! Cứu tôi với ! Tôi sắp chết rồi.
Gõ Kiến đáp:
-Bạn cứ yên tâm, tôi sẽ giúp bạn!
Rồi Gõ Kiến chăm chú quan sát. Mới thoáng nhìn, Gõ Kiến đã phát hiện ngay những chỗ lũ sâu đang ẩn náu. Gõ Kiến lần lượt lôi ra những con sâu béo múp … Một lúc sau, tất cả lũ sâu mẹ, sâu con đã bị Gõ Kiến tiêu diệt hết.
Cây Sồi chưa kịp nói lời xin lỗi vì thái độ trước đây của mình thì Gõ Kiến đã vội vàng bay đi bắt sâu cho các cây khác trong rừng.
Cây Sồi đã hết đau, chẳng mấy chốc lại xanh tươi như trước, cành lá sum suê che rợp cả một góc rừng. Nhưng bây giờ Cây Sồi đã hiểu rằng: Dù có to khoẻ đến đâu vẫn có lúc phải cần tới sự giúp đỡ của bạn bè.